Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, người sáng lập ra Phật giáo, được cho là sống vào khoảng thế kỷ thứ 6 trước Công nguyên.
Cụ thể hơn, các nhà sử học ước tính rằng Ngài sinh vào khoảng năm 624 TCN và mất vào khoảng năm 544 TCN.
Tuy nhiên, có nhiều ý kiến khác nhau về năm sinh và năm mất chính xác của Đức Phật. Một số nguồn cho rằng Ngài sống từ năm 563 TCN đến năm 483 TCN.
Dù có sự khác biệt nhỏ về niên đại, nhưng có thể khẳng định rằng Đức Phật sống trong thời kỳ cổ đại của Ấn Độ, cùng thời với các nhà tư tưởng và triết gia nổi tiếng khác như Mahavira (người sáng lập Kỳ Na giáo).
Thời kỳ này được gọi là “thời kỳ Sa-môn”, đánh dấu sự xuất hiện của nhiều phong trào tôn giáo và triết học mới ở Ấn Độ, đặt câu hỏi về các giá trị truyền thống của Bà La Môn giáo.